Truyện ma Việt Nam ngắn - Phòng Trọ Nặng Âm Khí

 Nay em xin kể về cuộc đời em.Em năm nay 27t,mẹ em thì ngày xưa được ăn lộc Mẫu nhưng do hoàn cảnh và không xem xét đến nơi đến trốn nên gia đình em cuộc sống khá vất vả.Em cũng thấy mẹ em đi lễ rồi hương khói rất chu đáo ,nên trong đầu em nghĩ là việc ma quỷ hay tâm linh em ko sợ gì.Để rồi năm 2010 em bắt đầu phá trời phá đất( ko pải đi tù) nhưng cũng là 1 thành phần đầu trâu mặt ngựa trong làng.Em rất hay đi chơi đêm,thường thì 1.2h sáng em mới về,xóm em thì làng này nối làng kia là 1 đoạn đường đồng ,muốn đi về nhà là pải đi qua đoạn đường đó,kể cả đi 1 mình em cũng không ngại gì,em chỉ không đi chơi đêm khi ở xóm có đám ma.

Đó là 1 động lực để em không đi chơi đêm,nhưng chỉ đc chục hôm thì em lại đi.Tối hôm đó,khi em và lũ bạn ăn nhậu ở nhà nó xong rồi rủ nhau đi hát ,lúc tàn cuộc hát thì cũng tầm 2h hơn.2 thằng đi về,đi qua trờng tiểu học em học ngày xưa (trước là bệnh viện xong đập đi xây trường) đang đi thì em nhìn thấy 1 bóng đen lơ lửng trên đầu cứ đi theo mình.Em nhìn thấy nhưng không dám nói với lũ bạn,vì nhà bọn nó gần đến rồi.mà nhà em thì tận cuối xóm,đồng nghĩa với việc em pải đi về 1 mình .khi bọn nó đã về thì em lấy hết tâm trí,phi hết cỡ ga để về nhà,về đến nhà em nghĩ lại vẫn thấy rợn tóc gáy..

Đó là câu chuyện ở quê
Phá làng phá xóm xong em học CỐ hết lớp 9 xong là đi làm.Bến đỗ đầu tiên của em là ở Hà Nội,em đc ông Bác dẫn lên để làm phụ xưởng mộc kiêm nấu ăn cho thợ ở xưởng.Đêm ngủ em thường xuyên mơ bị bóng đè.Rõ ràng thấy xe trên đường vẫn chạy nhưng không làm sao để cử động hay gọi ai đó.Tỉnh dậy thì tim đập nhanh và hoảng sợ.Rồi cứ thế đến năm 2019.khoảng thời gian đó em vẫn làm ăn ko thuận lợi,vẫn phá phách.Em bắt đầu chuyển sang chạy xe taxi.

Em có thuê 1 phòng trọ ,tính em thích ở 1 mình khép kín nên em tìm đc phòng ưng ý.Thờ gian đầu ở em thấy chưa có hiện tượng gì lắm chỉ thi thoảng bị mơ bóng đè,Một thời gian sau em bắt đầu thấy có hiện tượng,em bị mơ bóng đè tần xuất dày hơn,kèm theo cả chuyện ở quê đợt này toàn người đêm ngủ xong ko tỉnh lại nữa.Rồi đến ông anh (con nhà bác dẫn em lên làm xưởng mộc em kể từ đầu) cũng ngủ rồi đi lúc nào ko biết,sáng ra mọi người mới phát hiện.


Thế là mỗi lần đêm xuống là 1 cảm giác rất sợ,có khi chơi game,xem youtube đến 2.3h sáng ,buông điện thoại ra thiếp đi chừng 15 phút em cũng mơ.Rồi thời gian cứ thế em ko đi làm đc vì đêm ko dám ngủ,chỉ đợi đến 5h sáng ,có tiếng người bán xôi,rồi bà chị cạnh phòng dậy đi chợ nghe thấy tiếng đó em mới yên tâm phần nào để ngủ.Nhưng không,có vài lần em thấy tiếng đập cửa rất mạnh,rồi trẻ con nô đùa,nhìn em khá bặm trợn xăm trổ nên không có chuyện mấy đứa trẻ con cạnh phòng đập cửa lòng em đc.

Vì gặp em bọn nó đã chạy ngay vào nhà và ko mươn nhìn.Chuyện đập cửa là ban ngày,có hôm 8h sáng,có hôm 3h chiều.Em bắt đầu có cảm giác không ổn.Tiếp đến nhà chuyện cái cánh cửa wc,em nằm theo dõi thì ko bao giờ thấy gì,nhưng hễ em cứ đi vào trong đó là cửa bị đóng lại .

Tiếng cót két ấy làm em rợn tóc gáy và lạnh sống lưng.Trong đầu em nghĩ chắc chắn là có biến rồi.Không đi làm gì,em lại phá tiếp,em mượn xe của ông anh đi cắm,khi ông biết chuyện thì em cắt liên lạc với ông ấy,cái áp lực ông ý gọi điện nhắn tin liên tục khiến em lo lắng,cả đêm ko dám ngủ rồi ,ban ngày thi thoảng bị đập cửa,em nằm thiếp đi 1 tý thì nghe thấy rõ người đàn ông nói

" LẠI SAO ĐẤY"

Em lại bừng tỉnh dậy,tim đập nhanh và rất sợ hãi.Và rồi dãy trọ em ở có 1 phòng có người mới chuyển đến.1 cặp vợ chồng,vợ thì đang chửa sắp đẻ.Em mừng vì nghĩ đẻ xong trẻ con sẽ nhạy cảm với chuyện tâm linh nên em chờ đến lúc bạn ý đẻ để kiểm chứng.Và đúng như dự đoán của em,cháu bé đêm đến khóc rất nhiều,thì thoảng khóc lại hét lên như kiểu là ai cấu véo làm bé đau.


Dòng dã cả tháng trời ,bố mẹ nó cứ nghĩ trẻ con ai trả thế,vì bố mẹ nó ko pải hệ tâm ling.Để rồi em đi hỏi mấy bà trà đá người bản địa ở đó,mấy bà ý bảo không ai ở đc nhà đó,cũng ko hiểu lý do gì nhưng dãy trọ em có 5 phòng thì chỉ vào ở đc 1 thời gian thì có chuyện,hết bỏ nhau ,vợ chồng cãi nhau liên tục,làm ăn chỉ đủ tiền phòng và ăn uống hằng ngày.Đúc kết lại là em đính chính là dãy trọ của em không ổn chút nào.Chắc chắn là có biến thật.Trần tình gần 1 tiếng em quyết định chuyển đi và giờ nghĩ lại em kể cho mọi người nghe.

=> Em nghĩ khi đi thuê trọ thì mọi người nên lê la trà đá rồi làm quen với mấy cụ già ở quanh đấy để tìm hiểu 1 thời gian đã ạ.Không lại mất công chuyển đồ,rồi gặp chủ nhà khốn nạn nó lại đớp luôn tiền cọc thì khổ lắm ạ.

Em xin hết..

Tác Giả : Minh Khôi

BÌNH LUẬN

Mới hơn Cũ hơn